Cục Cảnh sát Tân Thành.
Thích Nhất An cấp tốc nộp phần báo cáo tương quan đến phần di hài kia, bởi vì vẫn còn công việc tiếp theo cần hoàn thành nên cậu đã bàn giao lại cho Tống Thiển Thành.
Tiếp đó, Thích Nhất An để ý theo dõi vụ án này.
Sau khi xét nghiệm độc chất, bọn họ nhanh chóng xác nhận người chết không trúng độc.
Sau đó, căn cứ vào thời gian tử vong, đặc điểm xương của người chết, bọn họ lại tra ra được một cụ già mất tích vào năm ngoái.
Cụ già mắc chứng Alzheimer, lạc đường xong thì không rõ tung tích, người nhà dán vô số thông báo tìm người ở gần nhà, đến bây giờ vẫn chưa từ bỏ.
Mọi người trong nhà đều ôm một tia hy vọng, hy vọng bà sẽ trở về nhà vào một ngày nào đó.
Nhưng không ai ngờ được bà lại đi vào trong núi ngay sau khi mất tích không lâu…
Mùa đông năm ấy, nhiệt độ giảm xuống đột ngột, cụ già núp ở nơi tránh gió trên núi, sau đó chết cóng trong núi vì tuyết lớn đổ sụp.
Sau đó lại bị thú dữ ăn thịt, bởi thế nên không ai tìm thấy.
Cảnh sát gọi điện thoại về, người nhà khó mà tiếp nhận sự thật trong thời gian ngắn.
Khi biết được nơi tìm thấy xương, người bạn già cao tuổi bỗng nghẹn ngào khóc rống: “Nơi đó có sân thượng, tầm nhìn phóng ra thành phố rất đẹp. Hồi còn trẻ, chúng tôi đã hứa sau này phải cùng lên núi ngắm pháo hoa… Thế nhưng dần dà công việc bận rộn, nuôi dưỡng con cái, cha mẹ ốm đau, đủ việc quấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-menh-phap-y/930523/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.