Ở chung với mẹ chồngba ngày, mỗi ngày đều trải qua cuộc sống bình thường mộc mạc của một người dân.
Chúng tôi đi xem phim, ăn lẩu, đi hát karaoke…… Hết thảy hếtthảy, mẹ chồng luôn vui vẻ giống như một đứa trẻ, bà nói, kỳ thật bà cũng làchén lớn uống trà, mồm to ăn cơm , chỉ là vị trí hiện tại, có đôi khi phải ngụytrang một chút. Bà còn nói, kỳ thật con người hạnh phúc nhất không phải trảiqua cuộc sống bình thản, cũng không phải trải qua cuộc sống phú quý, mà là tùytiện nghĩ thế nào có thể tự do lựa chọn thế đó. Có lẽ mẹ chồng tôi nói đúng, rấtnhiều lúc bị vây trong các loại tình huống, mọi người đều là thân bất do kỷ .So với rất nhiều những người phụ nữ khác, tôi hẳn là rất hạnh phúc, Nghê Lạc Trầncho tôi cuộc sống đơn giản, lại làm mọi việc khiến mọi người phải hâm mộ tôi.
Chỉ là có chuyện làm tôi hoang mang hồi lâu, thân là phó tổngtài của Nghê thị, điện thoại của mẹ chồng lại yên ắng dị thường, ngoại trừ mỗingày nói chuyện điện thoại với chồng một lần, thì chỉ gọi cho Nghê Lạc Trần,cho dù cuộc sống của bà luẩn quẩn rất đơn giản, cũng phải thường xuyên giải quyếtcông việc chứ. Sau đó tôi mới biết được, thì ra trước khi mẹ chồng đến đây, vìlàm cho bà an tâm ở chung cùng vợ chồng chúng tôi mấy ngày, thế nên ba chồngtôi đem toàn bộ công việc chuyển sang cho bản thân mình tự xử lí.
Tôi từng cùng ba chồng gặp mặt chỉ có một lần, trong ấn tượngông là người rất ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-lac-tran-duyen/2008178/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.