Diệp Kiều xoa cằm: "Hắn điên rồi? Không giữ lại chút thực lực nào sao? Tự nhiên hung hăng quá vậy?"
Lỡ như bị đại sư huynh chơi đòn tiêu hao lực lượng kéo vào đường chết thì sao?
"Có thể là... ghen tị khiến người ta thay đổi." Tiết Dư kết luận.
Nhưng Diệp Thanh Hàn thi đấu hăng sức như thế, nếu đại sư huynh dốc hết năng lực của bản thân để ứng phó, cảnh giới sẽ bộc phá vượt qua giới hạn bản thân. Nhưng muốn cảnh giới tăng đột biến như thế cũng cần có cơ hội.
Với một tu sĩ có thực lực mạnh mẽ như thế, hiển nhiên có thể đẩy đối thủ đến cực hạn của cảnh giới. Trong tình huống nguy hiểm, với bản năng sinh tồn mãnh liệt, tu sĩ sẽ làm mọi cách để tồn tại, lúc đó cảnh giới sẽ nới lỏng, tạo sơ hội bộc phát tiềm năng cơ thế.
Trong nháy mắt, Chu Hành Vân vọt đến trước mặt Diệp Thanh Hàn. Đoạn Trần trong tay vung lên, chặn đứng đòn tấn công. Cùng lúc đó, hơi thở trên người hắn thay đổi. Lưỡi kiếm xé gió lao đến. Thân kiếm Đoạn Trần phản chiếu ánh sáng chói mắt. Hai thanh kiếm mạnh mẽ va vào nhau. Một tiếng động chói tai vang lên. Huyền kiếm trong tay Diệp Thanh Hàn chợt gãy đôi.
Xoảng!
Bầu không khí chợt cứng lại.
"Vãi chưởng!!!"
Chu Hành Vân cất giọng nói: "Mi không thua."
Diệp Thanh Hàn: "Ta biết."
Cảnh giới của Chu Hành Vân đột ngột nới lỏng, thực lực bộc phát mạnh mẽ, kiếm của Diệp Thanh Hàn là một thanh huyền kiếm bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3511756/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.