Tống Hàn Thanh: "..."
Mắt hắn trợn to, không dám tin.
"Diệp Kiều, mi thật sự có thể nhìn qua là không quên sao?!" Tống Hàn Thanh theo phản xạ hỏi nàng. Hắn nhớ lại mình cũng từng đưa sách tâm pháp cho Diệp Kiều, nếu nàng ta có khả năng nhìn qua là không quên, thế thì mọi chuyện đã rõ. Tên hề cả vở kịch chính là hắn?
Tinh thần Tống Hàn Thanh chấn động, muốn tra hỏi đến cùng nhưng Diệp Kiều chẳng thèm nhìn hắn. Nàng lướt qua hắn, lại gần đẩy cửa kho báu ra.
Tống Hàn Thanh sực tỉnh, hiện tại không phải là lúc nói những chuyện thế này. Hắn cố gắng trấn tĩnh bản thân, lòng thầm nghĩ sau khi quay về tông môn phải mở một cuộc họp bàn về Diệp Kiều.
Pháp khí ở giới tu chân cũng được phân cấp bậc rõ ràng. Nhưng ba người đều là những con gà mờ không biết nhìn hàng nên thấy cái gì hợp mắt thì hốt cái đó.
Bên trong kho báu còn có đan dược, công pháp, tâm pháp. Diệp Kiều không dám chạm vào công pháp trong đây. Nàng không có ý định quay xe đầu quân cho ma tộc nên cái này nàng xin kiếu.
Cuối cùng, ba người tập trung ăn hôi pháp khí.
"Sao tông môn chúng ta không có nhiều pháp khí như thế này nhỉ?"
Cho tới bây giờ, Diệp Kiều chỉ có hai pháp khí là Ố Dề và Dây Trói Yêu mà đây là dựa vào bản thân mới có được.
À, còn hai cây bút lông sói mà Minh Huyền và Mộc Trọng Hi cho nàng.
Tổng kết lại, nghèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3335060/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.