"..." 
"A! Diệp Kiều, muội lại lừa bán con nít nhà người ta?" Mộc Trọng Hi sau khi đi dò đường trở về thì nhìn thấy một con thú nhỏ lông xù màu vàng đang ngồi cạnh sư muội nhà mình. Hắn kinh ngạc, khóe miệng giật giật. 
Con thú rất đáng yêu, lông tơ vàng, nhìn không kỹ sẽ tưởng là quả cầu mềm mại màu vàng. 
KFC đứng ở kế bên tức xù lông. Nó điên cuồng đuổi theo mổ con thú nhỏ lông vàng. Hiển nhiên, nó rất bất mãn con thú ngoại lai xâm chiếm chủ nhân này. 
"Nó là Thú Tầm Bảo." Đoạn Hoành Đao đang ngồi xem sách linh khí lên tiếng. Hắn chỉ nhìn sơ đã nhận ra thân phận của con thú này: "Hình như bị người ta lập khế ước rồi." 
Nghe vậy, Diệp Kiều nhướng mày. 
Trăm phần trăm nó bị nữ chính lập khế ước. 
Dù sao thì trong cốt truyện, Thú Tầm Bảo được chuẩn bị riêng cho Vân Thước. 
Nàng xách nó lên, chán muốn chết: "Ê nhóc, mi lạc đường hả? Hay là tự mình chạy trốn đấy?" 
Vừa rồi nàng đang ngủ ngon lành, tự nhiên con thú nhỏ này lao đến dụi vào ngực nàng, còn có ý đồ quấn lấy Ố Dề đang giắt bên hông nàng. 
Xác suất lạc đường không cao. Khả năng lớn nhất là nó tự chạy trốn ra ngoài. Nhưng mà, trong cốt truyện đâu có vụ này? 
"Đi nhanh đi!" Diệp Kiều chọt chọt nhóc Pikachu. Nàng không có đam mê nuôi linh thú giùm người ta. 
Thú Tầm Bảo tội nghiệp vẫy vẫy tai. Mặc kệ Diệp Kiều chọt thế nào, nó cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/2757531/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.