Vân Thước là người của Nguyệt Thanh Tông mà? Hai người đệ tử chân truyền này sao lại biết nhau? 
Vân Thước vẻ mặt ngây thơ, nói: "Sư phụ nhặt nuôi sư tỷ từ bé. Sau đó, không biết tại sao, sư tỷ lại giận dỗi bỏ tông môn." 
Trăm điều thiện, chữ hiếu đứng đầu. Một ngày làm thầy cả đời làm cha. Đây cũng là phẩm chất đạo đức cơ bản ở giới tu chân. Ruồng bỏ sư phụ nuôi mình từ bé, đầu quân cho tông môn khác, hành vi này không khác gì ăn cháo đá bát. 
Tức khắc, mọi người nhìn Diệp Kiều bằng ánh mắt phê phán. 
Đột nhiên một bóng kiếm xẹt qua, vẻ mặt Vân Thước cứng lại. 
Nàng bị kiếm khí quét qua, cơ thể lảo đảo lùi về sau hai bước rồi mất đà ngã xuống đất. Từ cuống họng truyền lên mùi ngai ngái của máu. Mặc dù đã được Diệp Thanh Hàn đứng bên cạnh chặn lại phần lớn kiếm khí nhưng Vân Thước vẫn bị kinh sợ ngã xuống, dáng vẻ chật vật, làn váy xanh lơ dính đầy bùn đất. 
Người vừa chém kiếm khí dằn mặt - Mộc Trọng Hi nhìn chằm chằm Vân Thước, cười toe toét: "Sư muội Vân à, hôm nay tiểu sư muội của ta không đánh cô bởi vì muội ấy có tố chất. Mà hôm nay ta đánh cô là vì ta không có tố chất!" 
Mọi người: "..." Trường Minh Tông bọn mi có tố chất luôn? 
"Nếu không phục thì Nguyệt Thanh Tông mấy người lại đây, đánh với ta một trận." Làm như chỉ có sư muội mấy người mới là cục vàng ý! Đến đám người Vấn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/2757529/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.