Sau khi gia tộc nhà họ Thẩm tiếp nhận quyền lực của Việt Châu, Thẩm Đốc quân gần như đã không còn để ý đến chuyện quân đội, lần này vì để cho thằng con trai và cô con dâu tương lai của mình có thể đi Tân Châu tập trung yêu đương, bèn chủ động rời núi.
Sáng sớm ngày xuất phát, Thẩm Đốc quân đã bày ra nét mặt hồng hào, bảo: “Đi chơi với Diệu Diệu mấy tháng rồi hẵng về!”
Thẩm Đạc nhìn hai cái vali da to lớn trước mắt, có cảm giác như bị cha ruột đuổi ra khỏi nhà.
Mấy tháng lận cơ, sao không nói thẳng ra là chờ sinh được đứa con rồi về.
So với anh thì hành lý của Tiết Diệu Dẫn đơn giản hơn rất nhiều, trừ nội y hay dùng ra thì chỉ mang theo hai bộ sườn xám. Theo như lời các bà vợ trong nhà thì đến đó mua mới, không thiếu tiền!
Tiết Diệu Dẫn nhìn hai cái vali to bự của Thẩm Đạc cũng sợ ngây ra, hoài nghi có phải anh đến Tân Châu để làm chuyện đao to búa lớn gì chăng.
“Nó đựng súng ống đạn dược ư?” Tiết Diệu Dẫn cẩn thận gõ gõ lên hai cái vali.
Thẩm Đạc lắc đầu, vẻ mặt của anh cũng tràn ngập sự bất đắc dĩ.
Chuyến tàu lửa lần này đi vào giữa trưa, nên hơn nửa ngày trời khá là nhàm chán.
Tiết Diệu Dẫn nằm bò bên cửa xe nhìn đồi núi vùng miền quê đang lướt qua bên đường, nhàm chán về lại căn phòng nhỏ của mình, thấy Thẩm Đạc đang xem báo, bèn ngồi xuống đối diện với anh nhìn chòng chọc vào một mặt báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-khong-the-ta/934665/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.