Edit + Beta: Hwan
*********
“Đồ con rắn thối, nhanh buông tay theo ta về nhà!” Đường Diệc Phong tức giận nói.
Nam Cung Vân không rên một tiếng cứ dùng sức ôm cây cột, đem lời hắn nói như gió thoảng bên tai, không để ý tới hắn.
“Ngươi có buông tay hay không?” Đường Diệc Phong nguy hiểm mà nheo hai mắt lại.
Nam Cung Vân nặng nề mà hừ một tiếng.
“Đồ con rắn thối!” Đường Diệc Phong một bên mắng, một bên dùng sức khai tay hắn ra.
Nộ khí xung thiên làm cho Đường Diệc Phong quên cả việc hạ thủ lưu tình, cũng không xem xét đến việc làm đau Nam Cung Vân, dùng sức mà kéo ngón tay hắn, Nam Cung Vân cảm thấy ngón tay mình muốn bị xé đứt, từng ngón từng ngón mà buông cây cột.
Nam Cung Vân vừa tức vừa khổ sở, bất ngờ ra tay cắn mui bàn tay Đường Diệc Phong
“Oa!” Đường Diệc Phong hét thảm một tiếng, vội vàng buông tay, vừa nhìn, mui bàn tay đều chảy máu, “Ngươi!”
Nam Cung Vân không nghĩ mình cắn sẽ làm hắn chảy máu, y thấy Đường Diệc Phong mắt lạnh nhìn mình, không khỏi rụt cổ, ngập ngừng nói: “Ta không phải cố ý, ai kêu ngươi — ngươi kéo tay làm cho ngón tay ta đau?”
Đường Diệc Phong giơ tay lên, liếm sạch máu trên mui bàn tay, hắn hắc hắc mà cười lạnh vài tiếng, suy nghĩ có nên một chưởng đánh ngất con rắn thối này rồi đem về hay không.
Nam Cung Vân bị tiếng cười của hắn làm cả kinh thân thể không khỏi run rẩy, trên mặt hiện lên thần sắc sợ hãi.
Hàn Yên cùng Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ho/1216829/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.