Edit + Beta: Hwan
**********
Lưu Vân chạy đến bên người Hàn Yên, vươn tay sờ đầu nó, hỏi: “Đầu của em còn đau không?”
Hàn Yên lắc đầu, “Vô duyên vô cớ sao đầu của em đau?”
“Lúc ở điện Diêm Vương ta dùng lôi điện, không phải em bị đau đầu sao?”
Hàn Yên hơi hơi run sợ một chút, cũng hiểu được có chút kỳ quái, “Nhưng mà bây giờ em không đau a.”
“Vậy là tốt rồi.”
Bỗng nhiên dừng lại như vậy, Lưu Vân cũng không có hứng thú, hắn ở bên cạnh Hàn Yên ngồi xuống, hỏi Vô Ức: “Này, ngươi thật là Phật Tổ?”
“Không thể giả được.”
“Có Phật tổ như ngươi, thật sự là bất hạnh!”
“Ngươi nói gì vậy, bởi vì có Phật Tổ như ta, thế gian mới có thể tốt đẹp như thế.” Vô Ức dõng dạc nói.
Lưu Vân bọn họ cũng không thèm nhìn hắn một cái, Hồng Liên nói với Hàn Yên “Ta phải đi về rồi.”
“Ngươi không ở lại một lúc nữa sao?” Hàn Yên lưu luyến không rời hỏi.
“Yên tâm, sau này ta sẽ thường xuyên đến tìm ngươi.” Hồng Liên mỉm cười.
Hàn Yên gật đầu, bỗng nhiên nó nghĩ tới một vấn đề, vì vậy hỏi: “Từ trước ngươi như thế nào không tới tìm ta?”
Hồng Liên hữu ý vô tình mà liếc Vô Ức một cái, “Có người không cho ta tìm ngươi, hắn nói gây trở ngại người khác nói chuyện yêu đương là thất đức.”
Vô Ức hắc hắc mà cười, “Tiểu Liên Liên, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta nói không đúng?”
Hồng Liên không để ý tới hắn, thẳng thắn nói với Lưu Vân “Nếu sau này ngươi lại làm cho nó thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ho/1216828/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.