Thế mà Yên Hàng mặt dày thật, ngay lúc đó anh ta lập tức lên mạng đặt mua một con.
Cuối cùng lúc này đã tìm được người rồi, anh ta bèn giữ chặt lấy cổ tay Thẩm Già Hòa kéo cô vào trong lồ ng ngực mình, hôn lên đôi môi đỏ mọng ướt át của cô: “Sao lại không thể làm sinh nhật, đồ anh mua là hàng chính hãng, có ngày sản xuất đàng hoàng đó?”
“Đồ khốn!”
“Còn mắng hả?” Yên Hàng thản nhiên, vòng tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, cúi đầu thì thầm bên tai: “Coi chừng anh hôn em tới khi khóc mới thôi.”
Thẩm Già Hòa trừng mắt: “Vậy tối hôm qua anh hung dữ như vậy làm gì?”
Yên Hàng thầm nghĩ, còn không phải là do không vừa mắt con cáo già Sở Tuy đưa em về nhà sao? Nhưng ngoài miệng lại lầm bầm: “Bị chó bám lên người.”
Tô Hà khoanh hai cánh tay trắng như tuyết vào nhau, im lặng tựa vào vách tường nghe đôi vợ chồng mới cưới này v3 vãn nhau. Bên dưới hàng lông mi cong dài chợt thoáng qua chút cảm xúc hâm mộ.
Cô không ra mặt bởi vì cô muốn tránh mọi người ở thành phố Lịch còn không kịp nữa là.
Chỉ sợ, mới…sao nhãng… đi một chút là phải nghe được tin tức Quý Như Trác qua đời.
May mà tất cả mọi người bên cạnh cô đều biết rõ cô không thích nghe điều gì nhất, cho nên từ khi Phỉ Trạch dẫn đầu, không một ai dám nhắc tới ba chữ Quý Như Trác này.
Từ khi ra đời tới nay, cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415139/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.