Hơn mười giờ ba mươi phút tối, Khương Nùng lặng lẽ đi ra từ cửa hông của tòa nhà Trung Tâm Tân Văn.
Trong ngực ôm một bó hoa sen trắng đã khô, ánh trăng như sóng nước phản chiếu màu sắc lên làn da non mềm của cô, làn váy lay động theo mỗi bước chân khi cô bước xuống bậc tam cấp.
Phía trước vẫn là con đường thật dài đó, đêm tối vô tận chỉ có ánh trăng sáng vằng vặc, sạch sẽ mà tĩnh lặng, trên đường đã sớm không còn người qua lại.
Sương đêm lành lạnh thấm ướt hàng mi cong dài của cô gái, khi cô khẽ nhấc lên, trong tầm mắt liền xuất hiện một chiếc Rolls-Royce màu đen đỗ bên dưới đèn đường, ánh đèn vàng mờ nhạt càng làm nổi bật vẻ thần bí.
Không lâu sau.
Cửa kính xe từ từ hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn mỹ tinh xảo của một người đàn ông. Có lẽ cảm nhận được sự xuất hiện của cô.
Phó Thanh Hoài nhìn về phía bên này, bất cứ lúc nào, trái tim Khương Nùng cũng đều đập rộn ràng chỉ với một cái nhìn của anh, mỗi bước cô đi đang dần dần bỏ lại thành phố lúc về đêm với ánh đèn rực rỡ của hàng ngàn hộ gia đình ở sau lưng.
Chỉ trong mấy giây, không đợi cô cúi người bước lên.
Phó Thanh Hoài đã đẩy cửa xe bước ra đón cô, cánh tay mạnh mẽ vòng qua thắt lưng mềm mại nhỏ nhắn của cô kéo sát về phía mình.
“Hoa ai tặng?”
Anh thì thầm bên tai cô, ngón tay như ngọc thờ ơ chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415089/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.