🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khương Nùng vừa về tới nhà cũ liền nhào vào trong ngực Phó Thanh Hoài khóc thật lâu, lớp vải ren trắng trượt xuống bờ vai đang run rẩy, cũng không quan tâm đến hình tượng, ngón tay cong cong nắm lấy áo sơ mi của anh để lau nước mắt, vẻ mặt tủi thân muốn chết.



Chuyện của Quý Như Trác, thần báo bên tai Diêm Ninh đã sớm hồi báo cặn kẽ với anh rồi.



Trong lòng Phó Thanh Hoài đã rõ, thấy cô khóc đến đỏ mặt, liền dùng cánh tay bị thương chưa lành ôm lấy cô, đồng thời bẻ một miếng kẹo đậu phộng thơm giòn trong khay sứ nhét vào miệng cô.



Khương Nùng bị anh dùng kẹo làm cho nín khóc, nhấm nháp mùi vị rồi nói: “Anh Ba lại đi phố Bắc Thành nữa sao?”



Khoảng thời gian gần đây, Phó Thanh Hoài vì phải dưỡng thương nên lại càng trở nên thần bí và điệu thấp hơn, người bên ngoài muốn gặp anh một lần, cho dù thật sự đi mộc dục dâng hương cầu xin Bồ tát cũng không gặp được, mà anh cũng chẳng đi đâu cả, chỉ đến cửa hiệu lâu đời để mua bánh ngọt cho cô mấy lần.



“Bánh quy xốp phủ mật ong, nếm thử một chút.” Phó Thanh Hoài ghé sát gò má cô thì thầm, rồi lại cầm thêm một lát bánh ngọt, tự mình đút cô ăn.



Khương Nùng nhai kỹ nuốt chậm, sự chú ý bị phân tán nên cũng ngừng khóc, giọng mũi nghèn nghẹn: “Trước cửa nhà bà ngoại có bán bánh nếp…. phủ chút đường đỏ, mềm mềm dẻo dẻo, ăn rất ngon."



“Lần sau anh Ba mua cho em.”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415088/chuong-64.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tuyệt Đối Phục Tùng
Chương 64: "Tiên tử yêu người đời, không có người đàn ông nào xứng."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.