Khi trán Khương Nùng bị đυ.ng mạnh một cái, cô cũng không hề thấy đau, những giọt nước trong veo nóng hổi chảy xuống cổ cô, thấm đẫm lớp vải lụa mỏng màu trắng, cũng thấm ướt cả đường cong quyến rũ trên cơ thể cô.
Vừa định ngẩng mặt lên, đã bị Phó Thanh Hoài nhanh chóng kéo qua, hoàn toàn dán chặt vào người anh trong không gian tối đen và chật hẹp.
Lòng bàn tay của người đàn ông chạm vào chỗ bị đυ.ng trúng trên trán cô, giọng nói khàn khàn phát ra từ đôi môi mỏng, kèm theo một nụ cười đầy ẩn ý:
"Bị phá tướng rồi.”
Ghế da màu đen phát ra âm thanh, Khương Nùng bị tiếng cười của anh chọc giận, muốn giãy giụa, nhưng đầu ngón chân không chạm đất, mắt cá chân trắng nõn lại bị bàn tay nổi đầy gân xanh của người đàn ông nắm lấy, như muốn bẻ gãy.
Để rồi chỉ có thể bất lực cắn chặt răng vào môi.
——
Cảm giác đau vẫn còn đó.
Hàng mi cong dài đang nghỉ ngơi của Khương Nùng run lên hai lần, vài giây sau, bỗng nhiên từ trong giấc ngủ sâu tỉnh lại.
Đôi mắt ngân ngấn nước mở ra, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cho đến khi một bàn tay tinh xảo hoàn mỹ chỉ thuộc về một người đàn ông phủ lên trán cô, cảm giác nóng bỏng lướt qua làn da mịn màng của cô, tê dại như bị điện giật.
“Vẫn chưa tan.” Thấy cô ngẩn người, Phó Thanh Hoài hôn lên vành tai cô, hơi thở phả vào má cô: “Xem ra sắp bị phá tướng rồi.”
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415064/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.