Trở lại đài trong lúc mưa thu không ngừng nghỉ, Khương Nùng vừa ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy trên hành lang có không ít đồng nghiệp trực ban đang tụ tập bên dưới ánh đèn lạnh lẽo, không biết đang xì xào bàn tán bát quái cái gì, khiến đêm đen vốn vắng lạnh bỗng trở nên náo nhiệt lạ thường.
Giày cao gót dưới chân Khương Nùng phát ra những tiếng cộp cộp rất khẽ, còn chưa đi đến gần, bên trái phòng hóa trang truyền đến một tiếng vang kinh thiên động địa, lập tức phá tan bầu không khí yên tĩnh.
Có người nhanh chóng phản ứng nói:
"Lãnh đạo triệu tập tất cả giọng nói của người chủ trì, giống như tam cung lục viện dâng thẻ bài xanh cho đại minh tinh Lộ chọn lựa, đây không phải tát vào mặt Liễu Thai Hoa trước mặt mọi người sao, khó trách cô ta nuốt không trôi cơn giận này."
"Nhưng cũng không thể đập bàn trang điểm để trút giận chứ..."
Giọng nói còn chưa dứt, ánh mắt mọi người bất ngờ nhìn thấy bóng dáng Khương Nùng, câu chuyện ngay lập tức ngừng lại.
Từ phản ứng kỳ lạ của mọi người, Khương Nùng cũng đoán được đôi chút, biểu cảm trên gương mặt cô vẫn lãnh đạm, không chút do dự đi thẳng tới cửa phòng hóa trang.
Bước qua cửa kính khép hờ, sàn nhà bừa bộn, vật dụng cá nhân vương vãi khắp nơi.
Mà tên thủ phạm nào đó đang lười biếng ngồi trên ghế xoay màu đen, ánh sáng trắng lạnh lẽo hắt lên gương mặt được trang điểm khéo léo, khí thế đủ để có thể áp đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tung/3415030/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.