Hoàng Khai cũng không có đối y làm ra chuyện gì quá mức, điều này làm y nhớ tới ngày đầu tiên tới đây, Hoàng Khai nói qua những lời kia. Cho nên y hỏi lại Hoàng Khai một lần, nếu y đem toàn bộ bản thân đưa cho hắn, hắn có tài cán gì giúp Anh Bang tới trình độ nào?.
Hoàng Khai chỉ cười cười đáp lại y, nếu y khiến hắn vừa lòng, y muốn cái gì hắn cũng cho y cái đó.
Hoàng Khai trả lời rất rõ ràng, khiến y nghĩ thế nào cũng cảm thấy sẽ có cạm bẫy, y chỉ là một Hàn Tử Hằng sao có thể có mị lực lớn như vậy?
Nhưng trong khoảng thời gian ở chung, y biết Hoàng Khai không nói giỡn, hơn nữa ánh mắt hắn luôn có điểm nóng rực. Hơn nữa, y để Hoàng Khai hôn ôm, hắn cũng đã giúp bọn y lới vài mối, y không khỏi suy nghĩ, nếu y phó xuất nhiều hơn, Hoàng Khai hẳn sẽ cho Anh bang nhiều hơn đi?
Nhưng y vừa do dự vừa sợ hãi.
Hoàng Khai cũng nhìn ra, vì thế hắn đối Hàn Tử Hằng nói, hãy suy nghĩ lại cho tốt, nghĩ xong hãy đến tìm hắn.
Cho nên hiện tại, y hiểu rõ, dù sao cũng giống như cùng Anh Thiên Ngạo, chỉ đau, như một cắn nhẫn lại liền qua?.
Lúc Hoàng Khai vào, con đối y nói tiếng cởi quần áo ra.
Hàn Tử Hằng đã hạ quyết tâm, nhưng vẫn cảm thấy trước mặt hắn cởi quần áo rất quái lạ, cho nên y xoay người chậm rãi cởi, thẳng đến khi toàn thân trần như nhộng.
Hoàng Khai ở phía sau đầu nhìn chằm chằm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-phuc-tong/1836436/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.