Edit: Chang
Beta: Cải Trắng
Câu nói của Văn Thính Ngữ quá mức chấn động, cả phòng chẳng hẹn mà cùng chìm vào bầu không khí im lặng.
“Thích…tớ?”
Ngu Trĩ Nhất nhìn lên trần nhà trầm tư, ngẫm lại tất cả những chuyện đã xảy ra, gật đầu: “Anh cũng bảo rất thích tớ.”
Nếu như không thích cô thì sao lại tốt với cô thế chứ!
Nghe vậy, bàn tay đang lật sách của Văn Thính Ngữ giật giật, lắc đầu ngao ngán.
Lại còn cả cô nàng Khương Mịch Nhĩ phụ họa theo: “Đúng đó, lần trước tớ đi chơi cùng các cậu ấy đã thấy rồi, Thời Dịch thật sự tốt với Nhất Nhất lắm luôn ấy! Nhất Nhất đáng yêu như này, bọn tớ cũng thích.”
Cái tay đang làm dáng “thưởng trà” của Kiều Lạc Chỉ cũng giật giật, nhìn hai cô nàng trong phòng, một người thì được bảo bọc quá tốt, một người thì ngốc nghếch hết đường cứu chữa.
Cô rất muốn nhắc nhở sự khác nhau về thích giữa nam và nữ, nhưng ngẫm lại, Thời Dịch bên cậu ấy nhiều năm như vậy mà còn chưa nói ra, cậu ta luôn có chủ ý và kế hoạch của riêng mình, tạm thời không tới lượt các cô nhiều chuyện!
“Thính Ngữ, số điện thoại của cậu là gì? Tớ lưu vào máy.”
“173…” Văn Thính Ngữ đọc ra một dãy số, còn nói: “Cậu cũng cho tớ số điện thoại đi, lát nữa tớ lưu.”
“Oki.”
Dần dần, số điện thoại của các bạn học trong điện thoại của Ngu Trĩ Nhất ngày một tăng thêm.
Nhận được chiếc điện thoại đầu tiên thuộc về mình trong đời, Ngu Trĩ Nhất trân trọng vô cùng, giữ gìn cẩn thận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu/620036/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.