Cả ba người đều không hiểu được ý câu kia, đành phải chờ cậu giải thích.
Cậu nhìn lướt qua cô gái nhỏ đang ngước lên ở bên cạnh, hơi cụp mắt: “Ý tớ là… Giang Thiệu Văn không thể tính là chiều chuộng bạn gái.”
Chờ hồi lâu mà chỉ đợi được một câu chả ra sao.
Lê Thiếu Chu đập bàn cười: “Hahaha, anh Dịch, đây là chuyện cười lạnh à?”
Thời Dịch chỉ cười không nói, cất điện thoại: “Không chơi nữa.”
Bên cạnh truyền đến tiếng của cô gái nhỏ ngoan ngoãn: “Em ăn xong rồi.”
Khương Mịch Nhĩ cũng vội để bát đũa xuống: “Tớ cũng no rồi.”
Ngu Trĩ Nhất lau miệng, hỏi: “Thế bọn mình có quay lại thành phố trò chơi nữa không?”
Khương Mịch Nhĩ hào hứng vẩy tay: “Đương nhiên rồi, tớ còn chưa quyết đấu một trận với Lê Thiếu Chu mà!”
Bốn người bàn bạc một chút, quyết định quay về chơi thêm một lúc.
Khương Mịch Nhĩ và Lê Thiếu Chu đi thẳng đến khu vực “quyết chiến”, Thời Dịch thì dẫn Ngu Trĩ Nhất đến trước máy gắp thú bông.
“Chơi cái này đi.” Cậu thấy con gái đều khá thích trò gắp thú bông.
“Cái này khó gắp lắm.” Vì lợi nhuận nên người chủ đã cố tình sửa lại vào chỗ, cô đã thử hai lần, thực sự rất khó gắp.
“Thử lại lần nữa đi.”
Thời Dịch cổ vũ cô.
Ngu Trĩ Nhất áng chừng xèng trong túi, đi đến trước máy gắp thú bông, lấy ra hai xèng rồi nhét vào máy, bắt đầu cầm lấy cần điều khiển. Tay gắp của máy câu được thú bông lên, nhưng khi gần vào đến cửa ra thì tay gắp lại tự rơi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu/620035/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.