Từ đầu tới cuối Dịch Thế Dương không hề trách cứ cô nửa lời.
Anh bế cô ngồi trên xe, kêu trợ lí đi lấy hòm cứu thương để giúp cô bôi thuốc và sát trùng vết thương dài vẫn đang chảy máu ở trên cổ.
Thấy anh không nói, Ngọc tiểu thư cũng ngồi yên không nói gì, để mặc anh muốn làm gì thì làm.
Sau khi xử lí xong vết thương trên người, Dịch Thế Dương mới ra hiệu cho tài xế mau lái xe rời đi.
Ở đây anh cũng có nhiều bất động sản đứng tên mình, thế nên tài xế lập tức lái xe về căn biệt thự gần nhất.
Trên đường đi, hai người vẫn không nói với nhau câu nào.
Ngọc Linh sợ bản thân sẽ bị Dịch Thế Dương mắng vì tự ý bỏ trốn còn để bản thân gặp nguy hiểm, nếu như không phải Dịch tổng xuất hiện kịp thời và cứu cô một bàn thua trông thấy thì không biết ngày hôm nay sẽ như thế nào.
Còn về phía Dịch tổng, anh cũng sợ cô đang giận dỗi và không muốn nói chuyện với anh. Việc Ngọc Linh mang thai anh là người hạnh phúc hơn ai hết, có trời mới biết anh yêu cô nhiều đến mức nào, nhưng đồng thời anh cũng sợ cô sẽ không chấp nhận được mà nói lời chia tay và không muốn giữ đứa bé đó lại.
Dịch Thế Dương cứ nghĩ đến đó là lại thấy lòng mình hoảng hốt, anh đưa tay ôm cô càng chặt hơn, không muốn để cô rời xa thêm một khắc nào nữa.
Và đương nhiên anh cũng đã nghĩ kĩ, việc này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483351/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.