Dịch Thế Dương bế Ngọc Linh vào phòng ngủ, sau khi để cô nằm trên giường, giém chăn đàng hoàng rồi anh mới rời mắt khỏi người con gái nọ mà đóng cửa đi ra.
Công suất làm việc của trợ lí từ trước đến giờ đều rất nhanh, thêm vào đó Dịch Thế Dương lại là người có chức có quyền, giám đốc của khách sạn nọ chỉ hận không thể bám víu lên người Dịch tổng để kiếm chút ân tình.
Chỉ cần là Dịch tổng mở miệng thì có không ít người tình nguyện làm thay cho anh.
Trước lúc rời khỏi khách sạn, trợ lí đã hỏi giám đốc khách sạn đó về việc trích suất camera.
Thế nên cái tên không biết sống chết kia là ai cũng đã rất rõ ràng.
Dịch Thế Dương ngồi trên ghế dựa, anh nhìn màn hình trước mắt mà sát khí trên người phóng ra ngùn ngụt.
Đến trợ lí quanh năm làm việc bên cạnh Dịch tổng cũng phải âm thầm toát mồ hôi lạnh.
Đúng là không nên động vào bảo bối của tổng giám đốc. Rõ ràng là đắc tội với Dịch tổng thì có thể sống, nhưng đắc tội với vợ yêu của Dịch tổng thì lại không thể.
Trợ lí giám đốc đã biết người gây chuyện là ai, tên đó ngu xuẩn đến cùng cực. Rõ ràng mấy thủ đoạn cấp thấp này không thể qua mắt được Dịch tổng, nhưng người kia đúng là không biết điều.
Nếu đã như thế thì đến lúc chết cũng đừng hỏi vì sao mình lại chết.
Dịch Thế Dương uống một ngụm rượu vang, sau đó đặt ly xuống, đưa mắt nhìn trợ lí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483337/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.