Cuối cùng thì Dịch tổng cũng không có được câu trả lời của mình, không những vậy còn bị Ngọc Linh thẹn quá hóa giận đá luôn ra ngoài.
Trước khi mở cửa phòng cho khách còn được cô tri kỉ tặng thêm cho một chiếc gối.
Ban đầu Dịch Thế Dương còn nghĩ cô đã đồng ý để anh về lại phòng ngủ, nào ngờ cô chỉ đưa anh thêm chiếc gối và chiếc chăn.
“Bên ngoài lạnh lắm đó vợ yêu, em tính để anh ngủ ở ngoài thật à?”
Lần đầu tiên Dịch tổng trưng ra cái bộ dáng này, đáng tiếc vợ anh không động tâm.
“Không.”
Ngọc Linh rất quả quyết, dùng mỹ nam kế cũng không có kết quả đâu, đừng hòng dụ dỗ cô.
Thế là Dịch tổng không thoát khỏi kiếp ngủ phòng ngoài. May mắn là biệt thự còn có phòng cho khách, nếu không thì sô pha phòng khách đành phải chào đón anh rồi.
“Ngọc Linh, em đừng tuyệt tình như vậy, chẳng phải đêm qua em cũng rất vui vẻ sao? Em ăn xong rồi bỏ như thế à.”
Dịch Thế Dương vẫn chưa bỏ cuộc, bọn họ mới kết hôn được bao lâu đâu mà anh đã phải tạm biệt vợ một đêm rồi.
Ngọc Linh nghe đến đây thì mặt đỏ rần, đúng là so về độ mặt dày thì cô không thể qua nổi người đàn ông này.
“Anh nói linh tinh cái gì đấy hả? Ai thích thú với vui sướng chứ? Rõ ràng người khơi mào là anh.”
Bọn họ chẳng làm chuyện gì mờ ám hết, may mắn là không có người ngoài ở đây, nếu không Ngọc tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483330/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.