Quãng đường còn lại Ngọc Linh đều hậm hực không vui nhìn ông xã nhà mình.
Cô lườm anh một cái.
“Anh đúng là đồ đáng ghét mà.”
Dịch Thế Dương xoa xoa đầu cô như đang dỗ con nít, sau đó mới vui vẻ nói.
“Đồ đáng ghét này là ông xã của em đấy.”
“Hừ.”
Từ nhà hàng đến Dịch thị mất hơn hai mươi phút đi xe, trên đường Dịch Thế Dương còn cố ý thả chậm tốc độ để cô có thể ngắm cảnh.
Con đường này được mệnh danh là dải đường đẹp nhất trong lòng thủ đô, những tán lá xanh biếc cùng những cành hoa vàng chĩa xuống, tạo lên khung cảnh thơ mộng vô cùng.
Rất nhiều cặp đôi đã từng đến đây để hẹn hò. Trong lòng Dịch tổng nhộn nhạo, bọn họ có tính là đang hẹn hò không?
Ngọc Linh cũng nhìn lên, chút không vui giận dỗi trong lòng cũng theo đó mà tan biến.
Cô nhìn những tán cây xanh, sau đó lại thấy những cặp nam nữ đang nắm tay nhau đi dưới con đường tình yêu này. Lòng cô bất chợt xôn xao đến lạ, cô quay sang nhìn Dịch Thế Dương và phát hiện anh cũng đang nhìn cô.
Ngọc tiểu thư chu môi.
“Được rồi, tạm thời tha thứ cho anh đó.”
“Vậy thì phải cảm ơn bà xã của anh rồi.”
Khóe môi cô cong lên, nhưng cô lại quay ra ngoài giả bộ như phải tha thứ cho anh một cách miễn cưỡng.
Đến công ti, cả đoạn đường từ sảnh tới thang máy luôn có nhân viên nhìn chằm chằm vào hai người.
Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483326/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.