Bây giờ có muốn tránh cũng không kịp nữa.
Dương Khuê đứng cách cô có mấy bước chân. Mà chiếc xe hôm nay cô ngồi quá nổi bật nên không chỉ Dương Khuê mà người đi đường cũng nhìn cô chăm chú.
Cô thậm chí còn nghe thấy tiếng họ xì xào bàn tán.
“Nhìn chiếc xe đắt tiền đó kìa, thật là ngưỡng mộ quá đi.”
“Chiếc xe sang trọng đó hẳn phải đắt bằng cả một ngôi biệt thự đấy.”
“Oa, có một cô gái bước xuống từ trên xe kìa, trông dáng vẻ chắc là tiểu thư nhà giàu nào đấy.”
Tuy nghe thấy nhưng Ngọc Linh không quá để ý. Cô chỉ nhìn Dương Khuê phía bên kia, đôi mắt cô đã rét lạnh.
Tuy việc nhận ra tên khốn nạn bại hoại Dịch Văn Lâm kia sớm là điều tốt, nhưng không có nghĩa là cô sẽ tha thứ cho Dương Khuê.
Ngọc Linh không muốn nhìn thấy cô ta nữa, thế nên sau khi lấy túi xách trên xe xuống thì cô lập tức đi vào trong.
Thế nhưng vị Dương tiểu thư kia lại mặt dày mày dạn hơn cô nghĩ nhiều.
Dương Khuê thấy Ngọc Linh chỉ nhìn mình một cái rồi đi ngay thì hoảng hốt.
Cô ta tạo cho mình một vỏ bọc đáng thương, sau đó chạy theo Ngọc Linh để nói chuyện.
“A Linh, cậu chờ mình với.”
Ngọc Linh không dừng lại. Cô không nghĩ tới sau bao nhiêu chuyện thì Dương Khuê vẫn tưởng mối quan hệ của hai người có thể như lúc đầu sao?
Cô ta nghĩ cô ngu ngốc, nghĩ rằng chỉ cần nói chuyện hai ba câu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-doi-cung-chieu-dong-song/3483322/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.