Khó nhọc mở mắt, Hồng Tuyết cảm thấy đầu mình đau như búa bổ. Chuyện gì đã xảy ra với mình vậy??? Nhớ không nhầm lúc đó, sau khi uống nước, mình liền …
“Con đã tỉnh rồi ư?”
Dáng hình Tùng Viên hiện lên trước mặt Hồng Tuyết khiến chàng cảm thấy tâm trạng đột nhiên khá lên rất nhiều
“Cha, đây là …”
Toan đứng dậy, Hồng Tuyết chợt cảm thấy thân thể mình nặng trịch, tựa như chàng đang bị thứ đó trói chặt, khiến chàng không thể cử động
Có điều không ổn!
Đảo mắt nhìn xung quanh, Hồng Tuyết nhanh chóng phát hiện ra điều đó là gì. Chàng bị những chùm dây xích nặng nề, to lớn khóa chặt trên nền đất lạnh lẽo, thứ được bày bố pháp trận với thứ cổ ngữ chàng đọc không hiểu. Xung quanh chàng, là những đầu lâu, xương chéo trắng ởn không biết đã có tự bao giờ
Khuôn ngực nhỏ nhắn hé lộ dưới lớp phục y bị xé nát, được vẽ trên đó một hình tròn tanh tưởi mùi máu phía tim chàng
Chàng, giờ phút này, chẳng khác nào một vật hiến tế cho ác quỷ!!!
“Cha … người … người … đây là … đây … đây là …”
Tùng Viên cúi người, vuốt ve bờ má mềm mịn Hồng Tuyết, “Ta cứ tưởng, khi mọi chuyện kết thúc, con mới tỉnh. Nào ngờ … như vậy cũng tốt, dù sao ta cũng không muốn con chết mà không hiểu vì sao mình chết…”
Những câu nói điềm tĩnh, nhẹ nhàng, tràn đầy tình cảm của Tùng Viên tựa như những tia sét đánh ngang tai Hồng Tuyết
“Cha …
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178594/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.