Lẵng Mạnh Hàn về được vài ngày thì Lãnh Nhu tới, khiến cho Tuyết Lăng không khỏi phân vân, bộ làm vua là nhàn hạ lắm sao mà hết người này tới người khác bỏ bê quốc gia đại sự, tới Đoạn gia thăm nàng vậy?
Trò chuyện với Lãnh Tình hết cả buổi sáng, đến quá trưa Lãnh Nhu mới tới tìm Tuyết Lăng. Thông qua những lời chàng kể, nàng biết, tình hình Lãnh Khuyết và Lưu Ly cũng chưa có bao nhiêu tiến triển. Phụ hoàng chàng vẫn hôn mê bất tỉnh. Mẫu hậu chàng tuy giờ đã có thể tập tễnh đi lại nhưng lại chưa thể sử dụng phép thuật. Mọi việc ở Nguyệt Dạ đều đè nặng lên đôi vai Lãnh Nhu, khiến cho chàng tiều tụy, mệt mỏi hơn trước rất nhiều
“Lãnh Nhu, chàng … nên chú ý đến sức khỏe của mình hơn. Đừng làm việc quá sức, nếu chẳng may chàng đổ bệnh, mọi việc sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn mà thôi”
Nghe được những lời nói chất đầy sự quan tâm chân thành của Tuyết Lăng, nội tâm Lãnh Nhu ngập tràn hạnh phúc
“Ta biết. Tuyết Lăng, ta nói điều này nếu như không phải, hy vọng nàng bỏ qua. Lãnh Tình gần đây cuộc sống tại Đoạn phủ vẫn tốt chứ?”
Tại sao ta thấy ánh mắt hoàng muội tràn đầy nỗi cô đơn vô bờ bến. Tuy muội ấy đã cố cất công che giấu bằng những nụ cười tươi tắn nhưng làm sao có thể qua mặt được ta? Qua mặt được người sinh ra và lớn lên cùng muội ấy?
Tại sao đột nhiên Lãnh Nhu lại hỏi ta chuyện này? Chẳng nhẽ, chàng ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178592/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.