Mập mờ nửa tỉnh nửa mơ, Nhật Vy toan mở mắt ngồi dậy thì nhận thấy thân thể mình như bị thứ gì đó trói buộc, không thể cử động
Chuyện gì … thế này???
Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, bên tai chàng chợt vang lên giọng nói bé gái quá đỗi quen thuộc, “Đệ tỉnh rồi đấy à???”
Nhật Vy ngạc nhiên, trợn trừng mắt. Đôi tay, đôi chân chàng bị buộc chặt về tứ phía giường, phục y lõa lồ, như có như không, để lộ làn da trắng trẻo, mịn màng như ngọc như ngà. Nhưng đó chưa phải điều ngạc nhiên nhất
Phía trên chàng, đúng vậy, chính xác là phía trên chàng, là thân thể bé nhỏ của nữ hài tuổi khoảng 6 – 7, người đang mỉm cười tinh nghịch khi chứng kiến gò má chàng ngày một đỏ dần
“Đây … đây … Tỷ tỷ … tỷ … đang làm gì thế …??? Mà khoan … đây là … phòng công tử Thế Thành ở mà … Đúng rồi … ta qua đây tìm công tử thì phát hiện người không có trong phòng … đang định quay về thì …”
Ký ức chàng chỉ dừng lại ở đây. Hiển nhiên, mọi sự xảy ra tiếp theo đều là kiệt tác của kẻ-nào-đấy
Uyển Sa nhẹ cởi lớp y phục mỏng manh trên người, cúi xuống thở từng hơi vào tai Nhật Vy, “Đệ đệ … thời gian qua … đệ có nhớ tỷ … không …?”
Thân thể dường như không nghe theo sự điều khiển Nhật Vy nữa. Chàng xấu hổ nhắm chặt mắt, không muốn Uyển Sa nhận thấy sự khác biệt đang diễn ra bên trong mình
Nhưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178585/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.