Sương mù bất chợt bao phủ lấytoàn bộ sân thi đấu, khiến cho tất cả mọi người, bao gồm cả quan chủkhảo, không thể quan sát rõ ràng chuyện đang diễn ra bên trong. Gió gàothét dữ dội làm cho tiếng động cũng bị lấn át phần nào. Có thể nói, lúcnày đây, khán giả vừa cố nhìn, vừa lắng tai nghe và vừa … đoán diễn biến trận đấu
Khi thấy mọi chuyện đã an toàn, Phụng Nhan quay người, yểu điệu mỉm cười với Tử Y, “Nàng nói xem, bây giờ, không phải chúng ta có thể yên tâmtrở về nguyên thể rồi sao?”
Tử Y gật đầu, chăm chú nhìn Phụng Nhan rồi đáp, “Phụng Nhan, rốt cuộc,đáp án của chàng là gì? Chàng khi xa cách, lúc gần gũi, ta … ta thậtkhông biết …”
Câu nói của Tử Y khiến cho Phụng Nhan chợt im lặng. Chàng ta quay vềphía đối thủ của mình, mỉm cười nói, “Ta nghĩ, trước hết, chúng ta nênkết thúc trận đấu này, có phải không?”
Lời vừa dứt, thân thể xinh đẹp của Phụng Nhan nhanh chóng biến mất, thay vào đó là nguyên hình yêu quái của chàng. Nửa thân trên là khuôn ngựctrần trắng trẻo, mềm mại, không chút gợn sóng dù là nhỏ nhất. Đôi chânthon dài của chàng, giờ đây đã trở thành đuôi rắn, trải dài về phía sau. Những sợi tóc mềm mượt, thứ Phụng Nhan luôn trân quý, trở thành hằng hà vô số con rắn độc, với đôi mắt xanh lá trừng trừng nhìn về phía đối thủ
Nam nhân hào hoa trông thấy hình dạng thật sự của Phụng Nhan không khỏilắp bắp, rặn ra từng từ, từng chữ một, “Medusa … Medusa … Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178469/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.