Thiên Lang quốc
Đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, một vầng bán nguyệt tươi đẹp chợt xuấthiện trên khuôn mặt trắng trẻo của Khuynh Đình. Thấy đại ca bỗng dưngmỉm cười, Khuynh Kỳ liền cất tiếng hỏi, “Ca ca, có chuyện gì vậy?”
Khuynh Đình quay lại nhìn Khuynh Kỳ rồi nhẹ nhàng nói, “Khuynh Kỳ, đệdẫn Thế Thành ra ngoài một chút được không? Đệ yên tâm, ta sẽ không cóchuyện gì đâu”
Khuynh Kỳ nhíu mày, “Huynh chắc chứ?”
“Ta chắc”
Nhận thấy sự kiên quyết của Khuynh Đình không thể thay đổi, Khuynh Kỳkhông nói gì nữa, đi thẳng về phía Thế Thành rồi hai người bọn họ cùngrời khỏi phòng. Trước khi rời đi, Khuynh Kỳ không quên quay lại nhìn caca mình, khiến cho Khuynh Đình chỉ có thể mỉm cười lắc đầu
Hai người Thế Thành rời đi chưa được bao lâu thì cánh cửa phòng của họlại được mở tung. Khuynh Đình nhìn người đang đứng im bên ngoài, khôngcó ý định vào bên trong, cất tiếng, “Tử Y, thế nào rồi? Chẳng nhẽ đếngiờ ngươi mới thấy … xấu hổ ư?”
Tử Y lấy tay lau nốt những vệt nước mắt còn đọng lại trên mắt mình, quay người về phía Khuynh Đình rồi nói, “Khuynh Đình!!! Ngươi lại nghe trộmta và Phụng Nhan, có phải không??? Còn nữa, Khuynh Kỳ và Thế Thành đâurồi? Tại sao giờ chỉ còn có hai chúng ta???”
“Xin được đính chính, ta không hề nghe trộm cuộc nói chuyện mùi mẫn củangươi và Phụng Nhan. Điều ta nghe được chỉ là tiếng xì xào, bàn tán củađám thái giám, cung nữ về hình ảnh một vị cô nương bế trên tay một mỹnam tử mà thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178458/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.