AdsMáu… máu… ngập tràn mọi nơi!
Đứng giữa khung cảnh máu thịt lẫn lộn đó là một thân ảnh áonâu. Khuôn mặt chàng ánh lên vẻ trong trẻo, thuần khiết nhưng giờ phút này, vớinhững vết máu còn vương trên má, chàng trông lại đáng sợ hơn bao giờ hết. Bàntay chàng trắng ngần với bộ móng tay vươn dài xuống tận dưới chân, tí tách rỉ từnggiọt máu. Sau lưng chàng là một đôi cánh dơi màu nâu đang mở lớn, kèm theo haihàm răng nanh ở trong miệng. Khuynh Đình… đã trở về… bản thể!!!
“Ca ca…”
Khuynh Kỳ kêu to hai tiếng rồi chạy về phía Khuynh Đình, ômchàng vào lòng. Cảm nhận được hơi thở quen thuộc, Khuynh Đình mở mắt ra nhìnKhuynh Kỳ, nhẹ nhàng lên tiếng, “Kỳ đệ, đệ biết không? Bọn chúng xấu, xấu lắm.Chúng dám lừa ta rằng đệ gặp chuyện. Ta đâu có tin. Ta hỏi lại bọn chúng nhưngchúng không chịu nói. Vậy nên, ta chỉ còn cách là giết sạch bọn chúng thôi, đệnói xem có đúng không?”
Siết chặt Khuynh Đình trong lòng mình, Khuynh Kỳ nhìn quanhmột vòng, chợt nhận thấy trong số những cái xác đã không còn nhận diện được ởđây, có kẻ khoác trên người lớp áo màu nâu và phảng phất trong không khí là mùimáu, mùi máu của chàng. Bọn khốn, dám dùng đến chiêu như vậy để đánh lừa ca cata, chết là đáng!!!
“Ca ca nói đúng. Giết sạch bọn chúng chính là tốt nhất. Có đệở đây rồi, huynh đừng lo gì nữa”. Khuynh Kỳ lau sạch vết máu đọng lại trên máKhuynh Đình, ôn nhu nắm lấy bàn tay của ca ca mình. Ngay khi hai bàn tay chạmvào nhau, bộ móng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/3178403/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.