- Ngồi khoanh chân ở trước bia cổ không có chữ, nếu như cơ duyên của ngươi đầy đủ, tất nhiên sẽ dẫn động lực lượng của tấm bia đá, trợ giúp ngươi tu luyện.
Lão nhân mặc trang phục màu trắng mở miệng nói.
Phương Lâm gật đầu, liếc mắt nhìn qua Triệu Thần Không ở cách đó không xa, hắn suy nghĩ một lát, lập tức vỗ vào túi Cửu Cung, thả Thi Nhân Sâm nghìn năm ra.
- Bản đại gia lại nhìn thấy ánh mặt trời rồi!
Thi Nhân Sâm nghìn năm vừa đi ra, lập tức lên tiếng kêu to, nhưng nó lập tức lại bị Phương Lâm tát một cái lăn trên mặt đất.
- Lão dưa muối đừng kêu nữa, giúp ta hộ pháp, sau khi kết thúc thưởng cho ngươi một gốc dược liệu cổ.
Phương Lâm nói.
Hai chân của Thi Nhân Sâm nghìn năm đứng thẳng lên, vẻ mặt khinh thường nói:
- Bản đại gia sẽ không vì một gốc dược liệu cổ lại nghe lệnh của người, trừ khi có ba gốc.
Phương Lâm cười:
- Được, chỉ cần ngươi tận tâm tận lực hộ pháp cho ta, không cho bất kỳ kẻ nào đến làm phiền ta, nhất định cho ngươi ba gốc dược liệu cổ.
- Tốt lắm, ngươi nói chuyện phải giữ lời đấy?
Bộ dạng Thi Nhân Sâm nghìn năm như kẻ trộm nói.
- Tất nhiên sẽ giữ lời, ngươi cần phải nhìn chăm chú vào người kia.
Phương Lâm chỉ vào Triệu Thần Không cách đó không xa nói.
Thi Nhân Sâm nghìn năm cũng nhìn chằm chằm vào Triệu Thần Không, trên mặt lập tức hiện ra biểu tình xem thường:
- Yên tâm đi, chỉ cần có bản đại gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379384/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.