- Không!
Triệu Thần Không kinh ngạc kêu lên, trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng và sợ hãi đối với tử vong.
Hắn không muốn chết, hắn còn trẻ, còn có tiền đồ và tương lai tốt, làm sao có thể lại chết ở chỗ này?
Phương Lâm cũng mặc kệ lúc này Triệu Thần Không có bao nhiêu khủng hoảng và tuyệt vọng, dù sao hắn chính là một ý niệm - đập chết cháu rùa này.
Lại ở thời điểm gậy xương lớn sắp hạ xuống, một đường ánh sáng đột nhiên từ trên cao hạ xuống, bao phủ lấy hai người Phương Lâm và Triệu Thần Không.
Phương Lâm gậy xương lớn chỉ kém chút nữa, lại muốn đập nát đầu của Triệu Thần Không, nhưng chính là ở thời khắc mấu chốt như vậy, Phương Lâm bị ánh sáng trắng này bao phủ, hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích.
Triệu Thần Không cũng duy trì thần sắc kinh hoàng tuyệt vọng này, không thể động đậy, nhưng trong lòng lại thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mình còn chưa có chết!
Phương Lâm âm thầm cắn răng, mắt thấy đã sắp giết chết Triệu Thần Không, hắn không nghĩ tới sẽ xuất hiện loại tình huống này, trong lòng hắn thầm thở dài, xem ra mạng của Triệu Thần Không còn chưa hết.
- Khụ khụ, hai người các ngươi vẫn yên tĩnh một chút đi, ở bên trong Đan Cực tháp này, chỉ cần uy hiếp đến tính mạng, sẽ bị ngăn cản, cho nên các ngươi bất luận đánh thế nào, cũng không có ý nghĩa gì cả.
Lúc này, lão nhân mặc trang phục màu trắng lên tiếng.
Phương Lâm cười lạnh:
- Ai nói không có ý nghĩa? Người nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379383/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.