- Tiểu tử này điên rồi sao?
- Quá cuồng vọng!
- Nếu như tiểu tử này không trả lời được, chắc hẳn sẽ bị trực tiếp đuổi ra ngoài!
...
Lời Phương Lâm nói lập tức khiến cho hiện trường vốn nặng nề thoáng cái bùng nổ, cho dù là những người trước đó có vài phần tán thưởng Phương Lâm, cũng cảm thấy lời này của Phương Lâm có phần quá đáng.
- Ha hả, Tô lão đầu, người của Càn quốc các ngươi bản lĩnh không lớn, nhưng giọng điệu lại không nhỏ.
Lão nhân họ Nghiêm cười lạnh nói.
Vẻ mặt Cốc bà tử lạnh lùng nói:
- Nếu như ở Mạnh quốc ta, dám nói mạnh miệng như vậy, lão thân sẽ người đầu tiên chém chết hắn.
Tô lão hừ một tiếng:
- Nếu hắn dám nói như vậy, tất nhiên có tự tin của hắn.
Chỉ có điều, tuy nói như vậy, trong lòng Tô lão cũng âm thầm kêu khổ, tiểu tử ngươi giấu mình một chút sẽ chết sao? Không nói lời nào thì thôi, thế nào vừa nói lại cảm giác như muốn lên trời vậy hả.
- Ha ha ha, tiểu tử này thật thú vị, ta thích, Tô lão đầu, để cho hắn làm đồ đệ của ta đi.
Lục Vô Vi vừa cười vừa nói, hai mắt tỏa ánh sáng, giống như nhìn thấy vật gì tất thú vị.
Tô lão lắc đầu cười nói:
- Điều này, ta có thể không làm chủ được, nếu như ngươi thật sự muốn thu hắn làm đồ đệ, lại tự mình đi nói với hắn đi.
Lúc này, lão già mặc áo xám này bị lời Phương Lâm nói kích thích, sắc mặt trở nên hết sức khó coi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379339/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.