Nghe vậy, trên mặt Lý Phong nhất thời lại có vẻ giận dữ, mà dáng vẻ tươi cười của Lý Kiến Long này lại không giảm chút nào, hoàn toàn không để ý tới sự đùa cợt trong giọng nói của Phương Lâm.
- Ha hả, hi vọng ngươi vẫn có thể lớn lối như vậy.
Lý Kiến Long mỉm cười nói, lại nhìn về phía Tô lão ôm quyền. Sau đó hắn lập tức cùng Lý Phong rời đi.
Phương Lâm nhíu mày. Lý Kiến Long này thoạt nhìn không phải người hiền lành gì, mình sau này ngược lại phải cẩn thận một chút.
Tô lão liếc mắt nhìn qua hai người Lý gia rời đi, nói với Phương Lâm:
- Hai người bọn họ tháng sau cũng sẽ cùng ngươi tham gia đại hội luyện đan sư, cố gắng hết mức không nên cùng bọn họ phát sinh xung đột gì.
Phương Lâm cười gượng nói:
- Tô lão ngài cũng nhìn thấy được, không phải ta muốn cùng bọn họ phát sinh mâu thuẫn, là bọn họ mỗi lần đều cố ý tới tìm ta gây phiền phức, ta có thể có biện pháp nào?
Tô lão cười ha hả. Ai bảo ngươi trêu chọc Lý gia, bây giờ người ta từ già đến trẻ đều nghĩ làm thế nào đối phó với ngươi, cũng không oán được ai đi?
- Tô lão, sư phụ ta còn đang ở Hoàng Đô chờ ta trở lại. Ta lại cáo từ trước.
Phương Lâm nói với Tô lão.
Tô lão gật đầu, vỗ nhẹ vào vai của Phương Lâm.
Trước khi rời khỏi Đan Minh, Phương Lâm cũng dặn dò huynh muội Chung gia vài câu, bảo bọn họ ở trong Đan Minh an phận thủ thường, cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379309/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.