Phương Lâm cười nhạt:
- Nhị hoàng tử có thủ đoạn gì, sử dụng ra hết đi, Phương mỗ tiếp chiêu là được.
Nghe vậy, trên mặt Dương Vạn Sơn này có sự u ám lạnh lẽo lóe lên rồi biến mất, hai kiếm trong tay đồng thời bay ra khỏi tay.
Ong ong oong!!!
Trong lúc hai kiếm bay ra, đồng thời chỉ thấy hai đường ánh sáng màu vàng từ bàn tay của Dương Vạn Sơn bay ra, lượn lờ ở trên hai kiếm này.
Nhất thời hai kiếm này có ánh sáng màu vàng bắn ra bốn phía, trong lúc mơ hồ hình như có hai con chân long màu vàng quấn xung quanh phía trên thân kiếm, mang theo khí thế cực kỳ cường hãn, hai con rồng màu vàng kim lao thẳng tới Phương Lâm.
Một chiêu này chính là sát chiêu của Dương Vạn Sơn, uy lực cực lớn, cho dù là võ giả Địa Nguyên cửu trọng, đối mặt với một chiêu này của mình, cũng không nhất định có thể tiếp được.
Mọi người quan sát cuộc chiến nhìn thấy Dương Vạn Sơn thi triển ra một chiêu lợi hại như vậy, đều phát ra từng tiếng kêu kinh ngạc, nhất là những người của hoàng thất càng lớn tiếng khen ngợi.
Ngược lại là Dương Kiến Nghiệp ngồi ở vị trí trên đầu, chân mày lại hơi nhíu lại.
Hai con rồng vàng bay tới, Phương Lâm hoàn toàn không dám khinh thường, đây cũng là chiêu số ép đáy hòm của Dương Vạn Sơn, mình nhất định phải toàn lực ứng phó.
Chỉ thấy Phương Lâm đứng ở nơi đó, không chút sứt mẻ, toàn thân có một loại trạng thái vô cùng kỳ diệu.
- Đây là...
Ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379279/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.