Dương Vạn Sơn nhân cơ hội này, lấy tốc độ cực nhanh vọt tới, đồng thời thanh kiếm bị Phương Lâm đập lệch ra ngoài, cũng bay trở về trong tay hắn.
Phương Lâm liếc mắt nhìn qua vết máu trên tay mình, không có để ý, Cửu Trọng Thiên Bộ Pháp lại một lần nữa thi triển ra.
- Thật nhanh!
Trong lòng Dương Vạn Sơn thầm cả kinh, tốc độ của Phương Lâm hoàn toàn không chậm hơn so với mình, hơn nữa mỗi một bước đi đều không thể nào tìm ra được tung tích, toàn thân thoạt nhìn giống như quỷ mỵ, khiến cho Dương Vạn Sơn khó có thể nắm bắt được bóng người Phương Lâm.
Ầm!
Gậy xương lớn đột nhiên đập tới, Dương Vạn Sơn tuy rằng phản ứng cũng không chậm, nhưng vẫn né tránh chậm một ít.
Một gậy này nện ở trên lưng của Dương Vạn Sơn, Dương Vạn Sơn đau đến mức hít vào một hơi lạnh, cổ họng thoáng ngọt, hình như có máu tươi muốn dũng mãnh phun ra.
Đám người hoàng thất thấy vậy lo lắng một hồi, gậy xương lớn của Phương Lâm này nhìn lại vô cùng nặng nề, cũng may là Dương Vạn Sơn, nếu như là người cảnh giới thấp một chút, một gậy này xuống, sợ rằng nửa cái mạng cũng bị mất.
- Đáng chết!
Dương Vạn Sơn ổn định thân hình, trong lòng thầm mắng một tiếng, không có nghĩ tới Phương Lâm khó chơi như vậy, tiếp tục như vậy, tình hình đối với hắn cực kỳ bất lợi.
- Sao?
Phương Lâm đang muốn lại một lần nữa tấn công, nhưng trong giây lát phát hiện khí tức của Dương Vạn Sơn trở nên khác hẳn.
Oong!!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379278/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.