Cổ Đạo Phong không nhìn thấy bóng dáng của Cổ Hàn Sơn, điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Cổ Hàn Sơn không có khả năng từ trong hang động vô tận dưới lòng đất sống sót trở về, Cổ Đạo Phong làm sao có thể tiếp nhận được sự thực tàn khốc như vậy, nhất thời giận dữ công tâm, trực tiếp nôn ra máu ngất đi.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Phương Lâm từ trên phi thuyền xuống, khóe miệng cong lên lộ vẻ tươi cười, chỉ có điều trong đôi mắt hắn lại có một tầng bóng ma.
Cổ Hàn Sơn này vừa chết, tuy rằng đối với Cổ Đạo Phong là một đả kích khổng lồ, nhưng rất có khả năng người này sẽ là trở nên điên cuồng, trở nên liều lĩnh, thậm chí đổ lỗi cái chết của Cổ Hàn Sơn đến trên người Phương Lâm.
Do đó, sau này Phương Lâm phải đối mặt, chỉ sợ là một Cổ Đạo Phong không tiếc bất cứ giá nào cũng muốn trả thù hắn. Đối với Phương Lâm mà nói, đây không có khả năng chuyện gì tốt lành.
Cổ Đạo Phong bị người nâng lên, đưa đi. Chỉ có điều không có bao nhiêu người đồng tình với hắn. Chỉ có sư phụ của Cổ Đạo Phong, người được gọi là Kim lão lão nhân có chút oán độc liếc mắt nhìn Phương Lâm, lập tức phất tay áo rời đi.
- Tông chủ, lão phu may mắn không làm nhục sứ mạng, đã đưa những hài tử này trở về.
Nghiêm Trạch tiến lên, ôm quyền nói với Hàn Lạc Vân, thần sắc vẫn có chút tự hào và cao hứng.
Tuy rằng vẫn có không ít người vĩnh viễn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379260/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.