Phương Lâm nhanh tay nhanh mắt, thoáng cái đón lấy vật Hàn Lạc Vân ném ra. Hắn cầm ở trong tay cẩn thận xem.
- Đây… đây là cái gì?
Sau một khắc, Phương Lâm lại lộ vẻ nghi hoặc. Hắn nhìn đồ trong tay mình, hoàn toàn không nghĩ ra.
Mọi người chỉ thấy trong tay Phương Lâm cầm một khối đá đen xì, hình dạng hoàn toàn không theo quy tắc nào cả. Ở đây lõm một khối, nơi đó lồi một khối. Nhìn hình dạng tảng đá kia lại vô cùng xấu xí, thuộc về loại vứt ở ven đường cũng sẽ không có người nào chú ý tới.
Phương Lâm cầm khối đá đá đen này ở trong tay nhìn hồi lâu, nhưng vẫn không nhìn ra được thứ này có manh mối gì, hình như chỉ là một khối đá bình thường.
Tiền thái thượng này liếc mắt nhìn khối đá trong tay Phương Lâm. Hắn cũng lộ vẻ bất mãn, oán giận nói:
- Tông chủ, ngươi cũng quá keo kiệt. Thế nào lại cho một khối đá vỡ như vậy? Thế nào cũng phải cho một vài thần binh lợi khí. Nếu không tốt cũng là thần công bảo điển.
Những người khác cũng cảm thấy rất kỳ quái. Hàn Lạc Vân thân là tông chủ Tử Hà tông, trong tay hắn có rất nhiều thứ tốt mới phải. Chỉ cần hắn tùy tiện lấy ra mấy cái, cũng có thể làm lễ vật. Vì sao hắn lại ném cho Phương Lâm một khối đá bình thường không có gì lạ như vậy?
Chỉ có Hàn Ngâm Nguyệt biết được uy lực của khối đá lớn này, cho nên thấy phụ thân ném nó ra, sắc mặt nàng mới có thể biến đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379197/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.