Phương Lâm và Độc Cô Niệm rời khỏi cái viện đã giam giữ bọn họ rất lâu. Đi ra ngoài, chuyện thứ nhất Độc Cô Niệm làm đó là chửi ầm đám người Đan tông lên.
Không sai. Chỉ có thể sử dụng chửi ầm lên để hình dung. Bất luận là ai, hễ là người của Đan tông bị nàng nhìn thấy, trưởng lão cũng không ngoại lệ, đều bị Độc Cô Niệm chỉ vào mũi chửi mắng một trận.
Có thể nói là Độc Cô Niệm nghẹn một bụng đầy lửa giận. Vô duyên vô cớ vô cớ bị nhốt lâu như vậy, đổi lại thành ai cũng chịu không nổi.
Huống gì nàng đường đường là tiểu thư của Độc Cô gia, ngoại trừ bị Phương Lâm khi dễ, nàng chưa từng bị đối xử như vậy?
Độc Cô Niệm mắng người thật sự hoàn toàn không để ý tới hình tượng, so với nữ tử chanh chua đứng ở trên đường mắng loạn cũng không có gì khác biệt.
Toàn bộ Đan tông từ trên xuống dưới đều bị nàng chửi mắng một lần. Chỉ còn thiếu nước chạy đến đại điện Đan tông trực tiếp thoá mạ Cổ Đạo Phong.
Phương Lâm cũng không hề ngăn cản nàng. Trên thực tế trong lòng Phương Lâm cũng có lửa giận.
Phương Lâm không trách hai mươi mốt đệ tử Đan tông đứng ra làm chứng chống lại mình. Bọn họ cũng bị ép bất đắc dĩ.
Chỉ có điều Cổ Đạo Phong cầm đầu gây họa này, Phương Lâm chính là cực kỳ căm tức. Hiện tại hắn không làm gì được, vậy để cho Độc Cô Niệm mắng vài câu cũng tốt.
Dù sao Độc Cô Niệm mắng cũng sẽ không có chuyện gì. Toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379173/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.