- Đến rồi. Đây chính là Trấn Yêu động, cũng là nơi giam giữ đám đệ tử các ngươi.
Trong tay Vu Chấn cầm năm dây xích, vẻ mặt lạnh lùng, giọng điệu đặc biệt không kiên nhẫn nói.
Phương Lâm thản nhiên đi theo phía sau Vu Chấn, hết nhìn đông tới nhìn tây. Nhìn bộ dạng này của hắn, hoàn toàn không giống với người có tội sắp bị giam vào Trấn Yêu động.
Về phần năm đệ tử bị dây xích trói chặt hai tay lại đều ủ rũ, sắc mặt u ám, đặc biệt không có tinh thần.
Dù sao bọn họ bị nhốt vào Trấn Yêu động hai năm, có thể có tinh thần mới là lạ. Bọn họ không khiếp sợ co quắp trên mặt đất đã là tốt rồi.
Trấn Yêu động, tên xứng với người thực là một cái động ở dưới núi Trấn Yêu. Bên ngoài động hoàn toàn hoang vắng, có bốn cây cột đen như mực chia làm hai bên.
Trấn yêu núi ở Tử Hà tông, chính là một chỗ có rất ít người sẽ đi nơi, dù sao toàn bộ trấn yêu trên núi bộ bị móc rỗng hơn phân nửa, thân núi cực kỳ hoang vu.
Khi tới gần bốn cột đá này, một khí tức âm u lại bao phủ mấy người bọn họ.
Người đệ tử đi đầu cảm nhận được khí tức âm u này, nhất thời thân thể run lên, trong lòng càng lo lắng không yên.
Vu Chấn chán ghét nhìn bốn cột đá này. Sau đó hắn thu hồi ánh mắt, dẫn năm người và Phương Lâm đi tới cửa động.
Ngược lại, trong mắt Phương Lâm đầy hiếu kỳ nhìn bốn cột đá màu đen này, trên mặt hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dinh-dan-ton/1379072/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.