Mất mặt! Mất mặt quá đi!
Người cha già tận mắt nhìn thấy con gái mình hướng về phía người ngoài, hoàn toàn làm lơ mình, trong lòng thật sự là cực kì phức tạp.
Nhưng mà ông có cách nào cơ chứ?
Chỉ qua vài hành động nhỏ thôi là ông đã nhìn ra được Lý Sơ Ảnh thích Triệu Lâm.
Chỉ là Triệu Lâm dường như không mấy thích Lý Sơ Ảnh.
Lý Thanh Nham nhìn cảnh tượng trước mắt, cũng không sốt ruột nói chuyện về con gái với Triệu Lâm, mà cứ uống vài ly rồi trò chuyện linh tinh với anh.
Lúc uống xong vài ly rượu, nhấm nháp xong vài món ăn, không khí hòa hợp. đến một mức độ nào đó, Lý Thanh Nham đứng dậy mời Triệu Lâm ra ngoài đi dạo.
Ngoài phòng trăng sáng sao thưa, ánh đèn màu ấm bên ngoài trang viên khiến đêm tối trở nên dịu dàng hơn một chút, Triệu Lâm và Lý Thanh Nham thong thả đi dạo trong vườn hoa dưới ánh trăng.
Lý Sơ Ảnh đi cách bọn họ hơn mười bước.
“Tiểu Lâm, dạo này chú hiểu ra một chuyện, đó là trước đây chú sống chỉ vì cái trước mắt” Lý Thanh Nham chợt cảm khái.
Là một người thương nhân dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng rồi đi đến hiện giờ, năng lực xử sự của Lý Thanh Nham là không thể nghỉ ngờ.
Có đôi ba lần Triệu Lâm định giữ khoảng cách với nhà họ Lý, ông vẫn luôn tự hỏi vì sao Triệu Lâm lại làm như vậy?
Dạo này Lý Thanh Nham dường như đã có đáp án.
Chính là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-dai-long-y/3447009/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.