*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trên đường trở về, Trương Dịch Trạch cứ nhìn Nhạc Thần An bằng ánh mắt hừng hực lửa cháy, miệng thì trưng ra nụ cười đểu cáng.
“Thì mệt quá nên nghỉ ở chỗ anh ấy một đêm. Mày đừng có tưởng tượng nữa người anh em.” Nhạc Thần An dở khóc dở cười.
“Con trai à, tao nhớ mày ở trên cơ mà. Thế đại thần MU của tao mày đè được chắc?” Đàn ông con trai ở độ tuổi này lúc nào cũng hấp tấp vội vã như thế, không thể giải thích nổi.
“Ai bảo mày anh ấy là gay? Tao không thể xây dựng tình bạn trong sáng với người ta sao?”
Còn chưa đâu vào đâu đây này, nói thế nào Mộ Hàn cũng được tính gần như là người của công chúng, Nhạc Thần An không dám nói linh tinh sợ gây phiền toái cho anh. Nhưng mà có khi thật sự không đè được thật… Vừa nghĩ đến dáng người mảnh khảnh đẹp như điêu khắc ấy, khí thế cứng cỏi xen lẫn tính xâm lược, Nhạc Thần An cảm thấy mình cũng phải rèn luyện cơ thể nhiều hơn mới được. Sự chênh lệch giữa người với người sao có thể lớn đến thế? Ngay từ cái nhìn đầu tiên cậu đã thấy anh là một người kiểm soát bản thân rất nghiêm khắc, da dẻ eo lưng nhẵn nhụi săn chắc không hề có chút thịt thừa, cổ tay và mắt cá nhân nhỏ nhắn nhẵn bóng… Nhạc Thần An chợt hít một hơi thật sâu vỗ lên mặt mình, cắt đứt những suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-da-phi-hanh/1710749/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.