*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(*) Tiểu bát kê (小笨鸡): chỉ loài gà nông thôn được nuôi thả, khác với gà công nghiệp được nuôi trong trại, do cách nuôi nên lớn chậm, vì vậy người ta gọi là gà ngốc, thịt chắc nên thường được làm thành món hầm, ngon hơn gà công nghiệp.
Nhạc Thần An ôm ván trượt tuyết quay về phía anh nghênh đón, Trương Dịch Trạch cũng lẽo đẽo theo sau, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh lia lịa.
Một khoảng thời gian không gặp nhau, dường như cậu cũng không nghĩ đến người này nhiều nhưng lại có cảm giác tựa như chưa bao giờ xa cách.
“Anh, sao anh lại mặc như thế?” Lần trước dù gì cũng chẳng nói chẳng rằng đã ly biệt, chắc chắn sẽ có rất nhiều lời muốn nói, thế nhưng mở miệng rồi lại không biết nên nói gì. Cậu cũng đắn đo không biết nên coi quan hệ của hai người là gì, nên giữ khoảng cách thế nào.
Nhưng mà có thể chắc chắn một điều là, nếu như Mộ Hàn chủ động chào cậu, nhất định anh không coi cậu là người dưng rồi.
Mộ Hàn nhìn chằm chằm Nhạc Thần An, quan sát từ trên xuống dưới một lượt mới mở miệng: “Anh cảm thấy rất đẹp.”
Không nói rõ được cảm giác, trái tim Nhạc Thần An đập liên hồi, người này nói năng quá gãy gọn, tổng thể mà nói khiến người khác liên tưởng đến nhiều nghĩa.
“Chuyện này…” Trương Dịch Trạch thò đầu ra, hỏi: “Thần Thần, hai người quen nhau à?”
“À, đúng. Anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-da-phi-hanh/1710747/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.