Lên cấp ba, cuộc sống của học sinh càng thêm bận rộn và căng thẳng. Giản Hi ngày nào cũng học đến khuya, còn Thịnh Thừa Dương thì chẳng khác nào một "bà mẹ" luôn tận tình chăm sóc. Khi thì mang trái cây, lúc lại đưa ly sữa bò, không ngơi nghỉ chút nào.
"Con cứ ra ra vào vào như thế, đừng có làm phiền người ta học bài"
Thịnh Hồng Hoa nhìn con trai mình, mới đó thôi mà đã chạy qua chạy lại năm sáu lần, không khỏi bật cười.
Sau khi bị Thịnh Hồng Hoa nhắc nhở, Thịnh Thừa Dương cũng nhận ra rằng mình quả thật có phần quá mức ân cần.
"Nói thật, ngày thường ba chẳng thấy con học hành gì cả!" Thịnh Hồng Hoa liếc nhìn đứa con trai với vẻ mặt dửng dưng của mình. "Con nhìn Tiểu Hi xem, người ta chăm chỉ biết bao, còn con thì sao? Có chút nào giống người sắp thi đại học không? Ba nói trước nhé, nếu đến lúc đó Tiểu Hi thi đậu Hoa Đại, còn con thì không,đừng có ở đấy mà khóc!"
Thịnh Hồng Hoa và Bạch Hướng Vân từ nhỏ đã áp dụng phương pháp giáo dục tương đối tự do, rất ít khi can thiệp vào việc học của Thịnh Thừa Dương. May mắn thay, ngay từ khi đi học, thành tích của anh đã luôn xuất sắc.
Chính vì vậy, Thịnh Hồng Hoa thường cảm thán rằng: "Nhìn Thịnh Thừa Dương mà xem, đúng là di truyền từ mình mà! Chỉ số thông minh cao rất cao, vừa thông minh vừa có tài."
"Lúc con học ba không thấy thôi. Mẹ con đâu rồi?" Thịnh Thừa Dương lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3723667/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.