Sáng hôm sau, Giản Hi vừa tỉnh dậy đã duỗi người thật dài, cảm thấy giấc ngủ này thật sự thoải mái vô cùng. Khó trách nhiều người thích ngủ loả, quả nhiên là có lý cả.
Tất nhiên là cô vẫn thấy thẹn thùng, cúi đầu nhìn thân thể mình không mảnh vải che thân, sau đó lập tức quay sang nhìn Thịnh Thừa Dương.
Thật là hiếm thấy, Thịnh Thừa Dương vẫn còn ngủ.
Đồng hồ sinh học của Thịnh Thừa Dương luôn rất đúng giờ, ngày thường anh luôn dậy sớm hơn cô. Nhưng hôm nay, anh vẫn chưa tỉnh.
Giản Hi thấy vậy liền tranh thủ lúc Thịnh Thừa Dương còn ngủ, nhẹ nhàng kéo chăn lên, bước xuống giường và nhanh chóng mặc lại bộ quần áo đã được hong khô. Cuối cùng, cô cũng cảm thấy tự do và thoải mái hơn, không còn cảm thấy xấu hổ nữa.
Gần 10 giờ, Thịnh Thừa Dương mới tỉnh. Vừa mở mắt ra, cảm giác cả người mơ mơ màng màng. Đêm qua đúng là khổ sở thật, anh mới ở độ tuổi mười sáu, mười bảy mà lại phải chịu đựng một "bài kiểm tra" khó đến vậy. Nghĩ đến đó, chính anh cũng không nhịn được mà cảm thấy thương xót cho bản thân.
"Anh tỉnh rồi à, quần áo cũng đã khô rồi," Giản Hi nói.
Thịnh Thừa Dương gật đầu, rồi đưa tay quơ quơ đầu mình để tỉnh táo hơn, vừa cầm điện thoại lên xem giờ. Đã gần 10 giờ rồi.
"Chắc em đói bụng rồi nhỉ, để anh đi mua bữa sáng"
Hai người cứ ở trong phòng như vậy suốt cả ngày, và thời gian trôi qua cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3721443/chuong-58.html