Khi Thịnh Thừa Dương về đến nhà, Giản Hi và Sở Điềm Điềm đang ngồi xem TV. Trên màn hình là chương trình
Thế Giới Động Vật vẫn đang phát. Có vẻ như cả hai cô bé đặc biệt thích thú với hình ảnh những chú hươu cao cổ
"Cũng muộn rồi Sở Điềm Điềm, chắc cậu nên về thôi." Thịnh Thừa Dương mở miệng tiễn khách.
Thịnh Thừa Dương không phải là có ý muốn đuổi khách, chỉ là thực sự đã muộn. Đồng hồ trên tường đã chỉ 11 giờ rưỡi, mà sáng mai cả ba còn phải đến trường sớm để học. Thời gian này bình thường Giản Hi đã ngủ từ lâu.
"À, đúng là cũng phải về rồi. Giản Hi, tạm biệt nhé," Sở Điềm Điềm nói, rồi đi ra cửa. Nàng quay lại nhìn Thịnh Thừa Dương "Cậu cũng tạm biệt."
"Phùng thúc, ông đưa Sở tiểu thư về nhà một đoạn đi," Thịnh Thừa Dương dặn dò, hơi lo lắng việc để Sở Điềm Điềm tự đi về lại gặp chuyện gì trên đường.
"Không cần đâu, tớ không phải trẻ con," Sở Điềm Điềm nói, khẽ mỉm cười, "Nhà tớ cũng ở trong khu nhà này, vài phút là đến rồi. Tớ lại không phải đồ ngốc."
Câu cuối của Sở Điềm Điềm tuy nói nhỏ, nhưng Thịnh Thừa Dương và Giản Hi đều nghe thấy rõ.
Hai người họ đâu có coi nàng là đồ ngốc?
Đợi Sở Điềm Điềm rời đi, phòng khách chỉ còn lại Thịnh Thừa Dương và Giản Hi.
"Anh thấy không? Câu ấy thậm chí còn không hỏi anh và Giang Tư Kỳ đã nói gì. Nếu là em, chắc chắn em không kiềm chế nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3712051/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.