Giản Hi ôm chiếc áo đồng phục vào ngực, tay nhỏ túm góc áo đã bắt đầu đổ mồ hôi.
Cô không dám làm điều đó, không phải vì sợ bị người khác đánh, mà vì từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ xung đột với ai. Trước kia, khi bạn bè đồng học bắt nạt hay nói xấu cô, Giản Hi chỉ âm thầm chịu đựng và mọi chuyện rồi cũng qua. Bây giờ phải đối đầu trực tiếp với người khác, cô thực sự cảm thấy lo lắng.
"Có thể... không đi được không?"
Tiểu Hi Hi thì thầm với giọng nhỏ nhẹ, nghĩ rằng Thịnh Thừa Dương chắc chắn sẽ đồng ý. Nhưng không ngờ, người thường ngày luôn chiều theo mọi ý muốn của cô, lần này lại kiên quyết từ chối thẳng thừng.
"Không được!"
Giản Hi không còn cách nào khác, chỉ biết gật đầu đồng ý.
Đêm đó cô không ngủ ngon, chỉ lo lắng về việc ngày mai phải mở lời như thế nào để khiến nữ sinh kia đồng ý sửa lại chiếc áo cho cô.
Ngày hôm sau, Giản Hi thay một bộ đồng phục khác. Nhưng cứ nghĩ đến nhiệm vụ khó khăn hôm nay, cô thậm chí không muốn đi học.
"Đừng lề mề nữa, nhanh lên xe, không là muộn bây giờ," Thịnh Thừa Dương thúc giục khi thấy Giản Hi cứ chậm chạp mãi không bước được bước nào.
"Đến ngay."
Tiểu Hi Hi chậm chạp leo lên xe, suốt quãng đường từ cổng trường đến lớp học, mỗi bước chân của cô như nặng tựa ngàn cân.
Sau hai tiết học buổi sáng, do trời mưa, sân ướt nên không có thể dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3650711/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.