Khi Giản Hi quay lại phòng học, Thịnh Thừa Dương đã ngồi sẵn ở ghế.
"Cậu đi đâu vậy?" Vừa hỏi, anh vừa mở nắp đồ uống và đưa cho Giản Hi. "Tôi mua hai loại bánh ngọt, đều là những loại cậu thích. Mau ăn đi."
"Tôi ra ngoài đi dạo một chút, trong phòng học ngột ngạt quá."
"Ngày mai tôi sẽ sai người mang hai máy lọc không khí đến đây, như vậy sẽ đỡ hơn một chút." Thịnh Thừa Dương nói, đứng dậy tiện tay mở cửa sổ phòng học.
"Um."
Giản Hi không nói thêm gì, nhanh chóng ăn hết hai chiếc bánh nhỏ. Đúng lúc đó, chuông vào lớp vang lên.
Sau khi kết thúc buổi học sáng, Thịnh Thừa Dương dẫn Giản Hi đi đến nhà ăn, lúc này anh mới để ý thấy áo của cô đã rách.
"Hi Hi, tại sao áo của cậu bị rách thế?" Thịnh Thừa Dương nhìn vào chỗ rách lớn trên tay áo đồng phục của Giản
Hi.
"Chắc là lúc nãy không để ý, tự nhiên nó rách ra thôi!" Giản Hi nói một cách nhẹ nhàng.
"Vóc dáng cậu nhỏ nhắn thế này, làm sao mà rách áo được!"
"Chắc là không cẩn thận rách thôi, không sao đâu, về nhà tôi tự khâu lại một chút là được, cũng không phải chuyện gì to tát."
"Khâu gì mà khâu, mua cái mới luôn đi, tay bị thương thì sao?"
"Không sao đâu, trước kia tôi cũng thường tự khâu vá áo, tôi quen rồi mà." Giản Hi nói một cách thản nhiên, không mấy để tâm.
"Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Hi Hi, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3650710/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.