"Thiếu gia, cậu không nói giỡn chứ?" 
Lúc này, Phùng Kỳ Sơn đã xác nhận mình không nghe lầm, tiểu thiếu gia nhà ông đưa ra một yêu cầu quá khó tin. 
"Tôi không nói giỡn, Phùng thúc, tôi đang rất nghiêm túc." Sắc mặt Thịnh Thừa Dương nghiêm túc lên, chuyện này anh đã suy xét thật lâu. 
Lúc đầu anh đã nghĩ để ba mẹ nhận nuôi Giản Hi. Nhưng nếu về sau, dựa trên pháp luật rất khó để kết hôn. Tuy nhiên nếu quyền giám hộ không được lấy lại từ tay Hồng Chinh, Giản Hi vĩnh viễn đều sẽ bị tên cậu ruột vô sỉ kia quấy rầy. Anh nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Phùng thúc là thích hợp nhất. 
"Thiếu gia muốn lấy lại quyền giám hộ từ tay cậu của Giản nha đầu đúng không?" 
Phùng thúc lập tức hiểu được ý đồ của Thịnh Thừa Dương. Ông không ngờ, Thịnh Thừa Dương còn nhỏ như vậy mà đã tính toán sâu xa, chu đáo đến thế. 
"Đúng vậy." 
"Nhưng tôi đã có tuổi, nào còn đủ sức chăm sóc một cô bé? Sức khỏe của Lâm thẩm cũng không tốt a." Phùng Kỳ Sơn tỏ vẻ rất khó xử! 
Cứ tưởng nhãi ranh này muốn đền đáp bằng cách cho ông một khoản tiền dưỡng lão, xem như tri ân bao năm ông đã chăm sóc. Ai ngờ tới bây giờ lại thành ra "Lấy oán trả ơn". 
"Hi Hi chỉ là trên danh nghĩa được hai người nhận nuôi thôi. Còn đâu tôi sẽ chăm sóc cô ấy, Phùng thúc cứ yên tâm. 
Thịnh Thừa Dương chỉ muốn tìm một người đáng tin cậy để giao quyền giám hộ của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3650704/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.