Phòng bếp chuẩn bị cháo hải sản, Giản Hi rất thích. Cô ăn hết cả một bát lớn, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ thấy tuyết rơi trắng xóa, liền nói với Thịnh Thừa Dương:
"Ăn xong bữa sáng tôi muốn về nhà, nếu tuyết rơi dày thêm, sẽ khó về hơn."
"Cậu cũng thấy tuyết dày rồi đấy, về bây giờ không an toàn, xe cũng không thể chạy được." Thịnh Thừa Dương trá lời.
"Không cần tài xế đưa tôi về đâu. Tôi có thể tự đi bộ về, ở đây cách nhà tôi cũng không xa, đi bộ một tiếng là đến rồi."
Vốn dĩ chỉ là một cái thôn nhỏ, cho dù tuyết có rơi dày, đường khó đi, nửa giờ cũng có thể về đến nhà.
"Trời tuyết mặt đường rất trơn, nhỡ đâu cậu té ngã thì làm sao bây giờ? Hơn nữa hôm nay lại còn lạnh, rất dễ bị cảm. Ở lại nhà tôi không được sao?" Thịnh Thừa Dương dùng ánh mắt vô tội, đáng thương vô cùng nhìn Giản Hi, tiếp tục nói, "Tôi còn tưởng rằng Hi Hi thích ở bên tôi, hóa ra là tôi nghĩ nhiều rồi."
Giản Hi bỗng dưng bị vẻ mặt đáng thương của Thịnh Thừa Dương làm cho ngốc. Đây là chuyện gì, hiện tại Thịnh Thừa Dương trông giống như một con thỏ nhu nhược.
Rất không bình thường
"Sao lại không thích ở bên cậu chứ, chúng ta là bạn thân mà!" Giản Hi nhanh chóng an ủi bạn tốt thiên hạ đệ nhất của mình.
"Cậu cũng biết chúng ta là bạn thân à, vậy cậu còn nhớ trước kia tôi đã nói gì không? Bạn thân phải như thế nào?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-chieu-theo-duoi-vo-yeu-cua-ba-tong/3650703/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.