Cứ như vậy sóng gió qua đi, Mặc Uyên thu hồi ánh mắt lạnh lùng,
ôm chặt thân hình nhỏ nhắn đang yên lặng không nói gì ở trong lòng, xoay người
đi về phía sau. Đằng sau, bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu nhỏ, là thanh âm
có chút chần chừ của Uất Trì Tuyết: “Chờ một chút…”
Cả người tỏa ra một loại quý khí tự nhiên, Uất Trì Tuyết một lần
nữa đến trước mặt bọn họ, cặp thanh lệ lộ ra một loại kiên định, nhìn nữ tử
lãnh đạm làm người ta đau lòng kia: “Ta biết ngươi!”
Một tiếng kêu nhỏ, khiến Lạc Cơ Nhi khẽ run lên, đôi mắt trong
veo nâng lên, nhìn về phía Uất Trì Tuyết.
“Ngươi là công chúa Lạc Cơ của Đằng An! … Đúng không?” Nhìn nàng
một lúc lâu, Uất Trì Tuyết nheo mắt, ánh mắt bỗng chốc lóe lên nhận ra, “A… Ta
còn đang suy nghĩ, người đẹp như vậy, ta chắc chắn đã từng gặp qua ở đâu đó…”
Lạc Cơ Nhi cụp mi xuống, không nhìn tới nàng ta.
Đó là tiệc sinh nhật nàng mười tuổi, toàn bộ Đằng An xôn xao giống như là ngày hội hoan hỷ nhất, nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn động lòng người được trang phục trang điểm lộng lẫy, ở trong lòng Đằng An vương, bộ dáng đẹp như khắc trên băng ngọc dĩ nhiên đã lộ ra nàng lớn lên sẽ có vẻ đẹp khuynh thành như thế nào, các nước láng giềng đều được mời tới đây làm khách quý, mà lúc đó Uất Trì Tuyết thay mặt toàn bộ bộ lạc Hồ Duệ đi tham gia yến hội này, nàng luôn luôn tâm cao khí ngạo, lần đầu tiên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537142/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.