Ra oai phủ đầu
Uất Trì Tuyết trì độn đến không đọc ra được hắn hơi có chút tức
giận, chỉ cứ nhìn bộ dáng tuấn lãng tuyệt mỹ của hắn, mặt bắt đầu ửng đỏ, tay nắm
roi cũng bắt đầu khẽ run.
“Náo loạn đủ chưa?” Giọng nói thuần hậu trầm thấp vẫn như trước,
nhưng bởi vì hơi chút tức giận mà nhuốm vài phần hàn khí khiếp người.
Mặc Uyên chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn nàng ta một cái, liền mất
đi toàn bộ hứng thú, công chúa được dạy dỗ nuông chiều như vậy, hắn thấy nhiều
lắm rồi, cũng lười ứng phó.
“Ngươi biết ta nhưng không được thấy ta, ta đương nhiên chỉ có
thể dùng phương thức này.” Uất Trì Tuyết nhướng mày nhìn nam tử tuấn mỹ khiến
người ta thần hồn điên đảo trước mắt, chậm rãi đi lên trước vài bước, thu roi lại,
tự nhiên hào phóng giới thiệu nói, “Ta gọi là Uất Trì Tuyết, là công chúa duy
nhất của Hồ Duệ, cũng là… Vương phi tương lai của ngươi.”
Giọng nói của nàng tỏa ra giống như ánh mặt trời, nhảy nhót mang
theo cao ngạo.
Hơn nữa câu cuối cùng, cố ý nhấn mạnh thân phận của nàng, cũng
là nói cho nam nhân ở trước mắt, sự tồn tại của nàng. Nàng từ trước đến nay,
luôn luôn tự tin đối với dung mạo chính mình, không tính là sắc đẹp khuynh
thành, nhưng người thường nhìn thấy cũng cảm thấy đẹp không nói nên lời, mà
đương nhiên, nữ nhân trừ bỏ đắc ý, còn phải có vị mới được, bằng không, dựa vào
cái gì mà muốn chinh phục nam nhân cực phẩm trước mắt này?
Mặc Uyên hơi nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ai-no-phi/1537141/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.